học thần giới giải trí
Cách giải thích có điểm gì giống và khác các truyện đã học ở lớp 6 như Thánh Gióng, Sự tích Hồ Gươm: - Giống nhau: cùng có chi tiết kì ảo, hoang đường. - Khác nhau: + Truyện thần thoại: nhằm giải thích, khám phá và chinh phục thế giới.
BlogAnChoi - Trang blog về giải trí, làm đẹp, du lịch, quán ngon dành cho giới trẻ được cập nhật liên tục 24/7/365. Trăm năm cô đơn - Một cuốn tiểu thuyết đoạt giải Nobel Văn học năm 1982 của tác gia Gabriel Garcia Marquez. Một cuốn sách hé màn về lịch sử của một vùng
Học viện Chính trị Công an Nhân dân. Dường như, một bộ phận giới trẻ đang có khuynh hướng giải quyết mâu thuẫn, khúc mắc bằng bạo lực. Giá trị tinh thần truyền thống của dân tộc Việt Nam, Nxb. Khoa học Xã hội, Hà Nội.1980, Tr. 165.
DI SẢN TINH THẦN CỦA R. TAGORE theo thể thơ do chính Tagore sáng tạo ra vẫn được người Ấn Độ gọi là Rabindra Sangeet được giải Noben văn chương năm 1913. Annamalai University, 1966. Tagore đựơc giới thiệu lần đầu tiên ở Việt Nam năm 1924 trên báo Nam phong số 84, 85,
Để giải mã vấn đề tuân thủ điều trị, các chuyên gia và tổ chức, hiệp hội từ khắp nơi trên toàn thế giới cần phải cùng nhau làm việc, chia sẻ các phương pháp hữu hiệu nhất và xác định các xu hướng chung để thúc đẩy cải thiện mức độ tuân thủ điều trị. a
Bất chấp lời giải thích của chồng, Phương tuyên bố ly thân. Trong khi đó Hoàng xả giận vào Hà khi tìm thấy nhân tình sau bao ngày trốn chạy. Hiền Hồ tái xuất khác lạ Giải trí Lộ diện với diện mạo khác lạ, Hiền Hồ đang dần lấy lại phong độ sau lùm xùm anh em nương tựa cách đây không lâu.
dezalegco1976. Nếu đã quyết định thôn Bình Hòa làm nơi quay phim chính thì cùng ngày Hoắc Lãng cũng tìm được chị Hàn thuê cho đoàn làm phim hai tầng phòng ở, mỗi người một phòng, trực tiếp thanh toán tiền thuê nhà một tháng, sự sáng khoái nhiệt tình này làm cho mọi người trong đoàn cảm động đến nước mắt lưng tròng, nhà tư bản móc hầu bao thuê phòng trong thôn nhiều như vậy cũng không dễ dàng gì. Cùng ngày mọi người về nhà thu thập một chút, sáng sớm ngày hôm sau nhập tổ, đi đến phòng ở để chút đồ rồi tập trung ở lầu một nhà chị Hàn. Nghe bọn họ nói có ý muốn dùng đến trường học thì chị Hàn lắc đầu ngay lập tức "Những chỗ khác thì tôi có thể giúp mọi người chào hỏi trước nhưng trường học thì đó là địa bàn của hiệu trưởng Giang." Chồng của chị Hàn là trưởng thôn hiện tại, hắn cũng là một người có hiểu biết nếu không thì bây giờ cũng chẳng thể ngồi vào chức vụ trưởng thôn thôn Bình Hòa, hắn là người chân thật nói lời thẳng thắn "Chỗ này của chúng tôi cách khá xa thành phố lại không có ngôi trường nào tốt, là hiệu trưởng Giang ở chỗ này mấy chục năm, mọi người ở ngoài mặt đường bao gồm cả hai người chúng tôi thậm chí cả con của chúng tôi cũng đều là học trò của ông ấy. Ông ấy là một người thầy tốt, trong thành phố đã trao cho ông ấy rất nhiều giải thưởng, những trường học trong thành phố đã sớm trả lương cao mời ông ấy đi nhưng ông ấy vẫn không thể bỏ được mấy đứa nhỏ ở trong thôn này, mấy năm nay người nơi khác đến thôn rất là nhiều, những đứa trẻ này không có hộ khẩu nên không thể vào trong thành phố học được nên ông ấy càng không bỏ xuống được nữa." Trưởng thôn Châu trịnh trọng nhấn mạnh với Hoắc Lãng "Hiệu trưởng Giang được cả thôn chúng tôi kính trọng, nếu mấy người muốn quay phim thì phải được hiệu trưởng Giang gật đầu." Mấy người liếc mắt nhìn nhau, mang theo kịch bản đến chào hỏi hiệu trưởng Giang, giải thích rõ ý muốn khi đến đó. Hiệu trưởng Giang tóc đã bạc cả đầu, mang theo kính lão cúi đầu đọc sách, đầu cũng không có ngẩng lên. Lâu Vũ ho khan một tiếng "Hiệu trưởng Giang, ngài xem bây giờ cũng là nghỉ hè, bọn nhỏ cũng không có đi học, vừa lúc phòng thí nghiệm có thể cho chúng tôi mượn dùng một chút. . ." Hiệu trưởng Giang ngẩng đầu, một đôi mắt già nua nhưng lại trong suốt lộ ra khỏi cặp kính lão "Ông chủ Lâu, trường học là nơi giảng dạy và giải đáp những câu hỏi, mời trở về đi." Hoắc Lãng cũng không nhíu mày chút nào, giọng điệu của vị hiệu trưởng Giang này tuy ôn hòa nhưng những điểm mấu chốt thì lại rất rõ ràng, người như vậy đặc biệt xem trọng nguyên tắc, anh tiến lên một bước "Hiệu trưởng Giang, quả thật trường học có thể giảng dạy cùng giải thích các câu hỏi, nhưng mà có rất nhiều người không thể gặp được một người thầy sáng suốt như vậy nên khi bọn họ rời khỏi trường học vẫn không hiểu được đạo lý như cũ. Điện ảnh và truyền hình không phải chỉ là một thú vui giải trí trong mắt mọi người, nó cũng có tác dụng giáo dục tiềm ẩn bên trong, cầu mong người cho chúng tôi một cơ hội để cho chúng tôi giúp phân biệt thật giả những chân tướng, giải thích đạo lý cho mọi người trong xã hội. Nếu không thì ngài xem thử kịch bản của chúng tôi. . ." Lâu Vũ, Tôn Hiểu Bác, Bùi Phương nhao nhao ghé mắt nhìn Hoắc Lãng, nhà tư bản cũng thật giỏi nha, rõ ràng là vì muốn mượn trường học của người ta làm nơi quay phim miễn phí mà đã dát rất nhiều vàng lên mặt mình như vậy, thiếu chút nữa thì bọn họ cho rằng bản thân mình tới là để giáo dục cảm hóa xã hội rồi. Hiệu trưởng Giang đẩy mắt kính, ngẩng đầu lên, trên mặt ông ấy có rất nhiều nếp nhăn nhưng vẻ mặt rất ông vô cùng bình tĩnh "Người trẻ tuổi, tuổi tôi đã lớn không phân biệt được cậu nói thật hay là giả. Tôi chỉ biết học sinh của tôi đều ở trên con đường này, nếu hôm nay tôi để cho đoàn làm phim tiến vào thì ngày mai mấy người nhảy múa ở quảng trường cũng có thể đi vào. Thời đại khác nhau, trẻ con bây giờ có thể nhìn có thể chơi đùa với nhiều thứ nhưng ít ra khi ở bên trong cổng trường thì tôi hi vọng bọn trẻ có thể không bị bất kì cái gì quấy rầy, thanh tĩnh mà học tập, mời trở về đi." Lâu Vũ còn muốn khuyên can nữa nhưng Hoắc Lãng khẽ lắc đầu ngăn hắn lại, vị hiệu trưởng này tuy kiên trì cố chấp nhưng ở vào thời đại này thì lại quý giá tới cỡ nào chứ, rất đáng được tôn kính, người như vậy không phải có thể dễ dàng làm dao động, xem ra chỉ có thể nghĩ biện pháp khác mà thôi. Bỗng nhiên Nhan Tô Tô lên tiếng "Hiệu trưởng, tôi cũng từng học ở học viện, ách, cũng được giáo sư Mục giảng dạy! Tôi còn có bài giảng của ông ấy! Ảnh chụp cũng có! Ký tên cũng có! Nếu người đồng ý cho chúng tôi sử dụng phòng thí nghiệm thì thôi có thể cho ngày hết cũng được!" Vẻ mặt Lâu Vũ cùng Bùi Phương đầy mơ hồ, bài giảng? Ảnh chụp? Kí tên? Cái quỷ gì vậy? ? ? Hoắc Lãng liếc mắt một cái nhìn những bản sách trên bàn của hiệu trưởng Giang 《 Tám năm sinh vật học bản thượng》, trên mặt bìa còn có chữ "Bộ giáo dục thẩm định", "Nhà xuất bản đại học T", "Mục Thanh Đằng". Hoắc Lãng . . . Có trùng hợp quá không vậy. Mới đầu Tôn Hiểu Bác cũng có chút lờ mờ, càng về sau càng nghe hắn càng cảm thấy logic này làm sao lại có vẻ quen tai như vậy, khi vừa nhìn thấy trên bàn hiệu trưởng Giang có quyển sách 《 Tám năm sinh vật học bản thượng》, bên cạnh có một chồng sách cao cao, xen kẽ là những tài liệu giảng dạy về sinh vật học, giáo án sinh vật học, bài tập sinh vật học, tất cả trên mặt đều có tên tác giả "Mục Thanh Đằng". . . . Ngày hôm qua hắn vừa mới nói với Nhan Tô Tô về hiệu ứng minh tinh ". . . Bởi vì có thể đứng bên cạnh cùng thần tượng, giống như chụp hình chung, kí tên thì cái gì cũng đều có thể đồng ý làm." Chết tiệt! Không thể nào! Có phải bây giờ Nhan Tô Tô đang áp dụng hay không! Có phải là cô hiểu lầm gì với hai chữ "Thần tượng" này rồi hay không? ? ? Một hiệu trưởng trên mặt bàn đều để sách của cùng một người viết. . . Cái này chỉ có thể chứng minh người viết sách rất trâu bò. . . Không thể nói hiệu trưởng thần tượng hắn được. . . Tôn Hiểu Ba cảm thấy vô cùng đau đớn, cho dù thần tượng của hiệu trưởng là giáo sư Mục, thì liệu hiệu trưởng Giang có phải là loại người có thể làm mọi thứ vì thần tượng của ông? Hiệu trưởng Giang cầm mắt kính ở trong tay nỏ nụ cười "Cô gái nhỏ, cô nói cô từng học tiết học của giáo sư Mục sao?" Bùi Phương vừa nghe thấy giọng điệu này thì liền cảm thấy hấp dẫn "Hiệu trưởng Giang, Tô Tô của chúng tôi là một học sinh tốt, người có thể tùy tiện hỏi." Dù sao trong những năm này có quá nhiều thứ như tham gia một lớp học của vị giáo sư nào đó, mà những phòng học này lại không có khóa, nếu thật sự không được thì có thể ở trên mạng xem qua một đoạn video của giáo sư đó thì cũng có thể trở thành đã từng học tiết học của hắn mà thôi, hơn nữa vốn Tô Tô của chúng ta là một sinh viên hệ sinh vật học, có thể để cho hiệu trưởng Giang tùy tiện kiểm tra. Lâu Vũ cảm thấy được việc này không tốt, hiệu trưởng Giang đã quản lý bao nhiêu đứa trẻ tinh nghịch, cũng không phải là có thể dễ dàng lừa gạt được "Hiệu trưởng. . ." Trong tay hiệu trưởng Giang không có cầm bất cứ một quyển sách về sinh vật nào để hỏi Nhan Tô Tô mà người lại lại cao giọng gọi cháu trai của mình ở bên ngoài một tiếng "Cháu lấy bài tập toán học đến đây." Mọi người ? ? ? ! ! ! Bùi Phương thiếu chút nữa thì quỳ xuống, không phải chứ hiệu trưởng! Hiệu trưởng! Đây là kiểu suy nghĩ trên trời gì vậy! Nhan Tô Tô nói rằng cô ấy từng học qua khóa sinh vật học mà người lại kiểm tra cô ấy toán học? ? ? Xong rồi, Tô Tô là sinh viên hệ sinh vật học, không phải hệ toán học! Vẻ mặt Nhan Tô Tô cũng mơ hồ ". . . A, tôi kém toán học nhất đó." Hoắc Lãng cũng trở tay không kịp "Hiệu trưởng Giang. . ." Hiệu trưởng mở bài tập ra, tùy tiện chỉ một trang "Vậy trang này đi." Nhan Tô Tô vừa nhìn thấy đề thứ nhất "Hình x2/a2+y2/b2=1, đã biết trọng tâm cùng điểm đối xứng của ba điểm tạo thành một tam giác đều, hỏi a và b cần phải thỏa mãn điều kiện gì." Ánh mắt nhìn xuống dưới, tất cả đều là hình học giải tích của trung học. Đề mục cũng không có khó, vấn đề là. . . Từ khi lên đại học thì cố chưa từng chạm qua nha. Tôn Hiểu Bác vừa thấy toàn là những ký hiệu hình học, là một sinh viên khoa văn nên cảm thấy đôi mắt như bị đánh rất mạnh, vội vàng lùi về phía sau vài bước, lại nhìn thấy trên mặt Nhan Tô Tô đầy khó xử, trong lòng Tôn Hiểu Bác chỉ nghĩ đến xong rồi. Chẳng qua hiệu trưởng thật kỳ quái, vì sao lại muốn kiểm tra Tô Tô toán trung học? ? ? Là một biên kịch viết thể loại điều tra phá án, rốt cục Tôn Hiểu Bác cũng phát hiện dấu vết để lại không đúng ở chỗ nào, một chồng sách giáo khoa sinh học ngoại trừ đề "Mục Thanh Đằng" thì toàn bộ đều có chữ "Nhà xuất bản đại học T", còn có cả huy hiệu trường nữa. . . Không phải đâu. . . Chết tiệt! Hiệu trưởng cho rằng Tô Tô thi được vào đại học T? ! Có thể thi vào trường đại học T thì tất nhiên đều là một học bá, ông ấy sợ bọn họ biết ông ấy dạy sinh học nên đã chuẩn bị trước cho nên trực tiếp dùng toán học để kiểm tra Nhan Tô Tô? ? ? Không phải cô nói từng học học tiết của giáo sư Mục sao? Hắn dạy học ở đại học T vậy thì cô là sinh viên đại học T, nếu là đại học T vậy thì làm đề toán kia đi. Sự lập luận này không có chút khuyết điểm nào, Tôn Hiểu Bác lệ rơi đầy mặt, hiệu trưởng cũng là người giết sói a. . . Bọn họ quay một bộ phim mà cũng quá là khó khăn QAQ Nhan Tô Tô "Ách, tôi không có nhớ quá rõ định nghĩa cùng công thức, có thể để cho tôi tra một lần được không?" Lâu Vũ cùng Bùi Phương ? !Ngay cả khi hai người bọn họ làm rất ít đề toán nhưng cũng biết đây là một ý tưởng tồi. Nếu thực sự tra ra được thì có cái gì tốt? Nếu không tra thì cũng không được, nếu không thì làm sao có nhiều đứa trẻ ngay cả khi cầm sách giáo khoa trong tay mà vẫn cảm thấy sợ hãi, hoảng sợ khi học toán, này nghe qua giống như Tô Tô đang lấy cớ kéo dài thời gian không chịu thua mà thôi. . . Lâu Vũ ho khan một tiếng "Hiệu trưởng Giang, hôm nay đã làm phiền rồi, bây giờ không còn sớm nữa rồi. . ." Hiệu trưởng Giang cười cười "Cô tra đi." Nhan Tô Tô lên tiếng, sau đó mở điện thoại di động ra bắt đầu tra. Lâu Vũ, Bùi Phương, Tôn Hiểu Bác liếc nhau đều cười khổ, đã quên mất tính tình của Nha Tô Tô, được, vậy thì hôm nay ở chỗ này chờ cô ấy từ từ làm bài đi, trong lúc chờ còn cần phải bàn bạc nên đi đến chỗ nào để tìm nơi làm phòng giải phẫu. . . Nhưng Hoắc Lãng chậm rãi. . . từ trong ngực lấy bản hợp đồng ra. Lâu Vũ, Bùi Phương, Tôn Hiểu Bác ? Đề thứ nhất được Nhan Tô Tô làm rất nhanh, đại khái mất khoảng sáu phút, trong đó tra cứu trên điện thoại di động mất một nửa thời gian, cháu trai của hiệu trưởng Giang đứng bên cạnh gật đầu "Ông nội, chị gái này giải đúng rồi." Nhưng đến cả đầu Nhan Tô Tô cũng không có ngẩng lên, cũng không có nhìn điện thoại di động, thời điểm cháu trai hiệu trưởng Giang quay đầu nhìn sang thì miệng há hốc. . . Vẻ mặt Nhan Tô Tô rất chăm chú, bàn tay không có ngừng lại, xoạt xoạt đã bắt đầu lật sang trang khác rồi. Hoắc Lãng ho khan một tiếng "Tô Tô, Tô Tô! Chỉ làm có một tờ thôi." Nhan Tô Tô "A..." một tiếng lấy lại tinh thần, trả lại sách bài tập cho cháu trai của hiệu trưởng Giang xin lỗi nói "Thật xấu hổ, mới vừa rồi tìm định nghĩa để khôi phục cảm giác nên hơi tốn một chút thời gian. . ." Cháu trai của hiệu trưởng Giang lật chuyển ra phía sau để xem đáp án, khóe miệng giật giật Không phải là người! "Chị ấy đều làm đúng rồi, ông nội cháu về làm bài tập, không có việc gì thì đừng tìm cháu nha." Người rời đi rất nhanh ngay cả dấu chấm câu cũng đều không có, cậu ta ghét nhất là mấy tên không phải là người này. Lâu Vũ cùng Bùi Phương đều đã phát hoảng, không đúng, mới vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy? Không phải Tô Tô là sinh viên hệ sinh vật à. . . Không phải cô mới vừa nói môn toán cô học không có tốt sao. . . Chuỗi sự việc kia là chuyện gì chứ? Làm sao cô đã giải xong rồi? Thật sự đều làm đúng sao? Tôn Hiểu Bác nhỏ giọng ho khan một phen "Mọi người có nhớ không. . . Mới vừa rồi Tô Tô có nói cô ấy từng Học tiết của giáo sư Mục. . ." Không phải nghe qua mà là học đó, lấy tính cách thành thật của Nhan Tô Tô thì một chữ cô ấy cũng sẽ không nói dối đâu. Nghe qua, giống như Tôn Hiểu Bác đã suy nghĩ trước đó thì ở nơi nào cũng có thể nghe được; Nhưng học qua thì tất nhiên phải được giảng dạy ở trong trường học đó rồi, chọn môn học chọn tiết học thì mới có thể dùng chữ "Học" được. Tôn Hiểu Bác chỉ về phía huy hiệu của trường kia, Lâu Vũ, nhất là Bùi Phương thiếu chút nữa thì nói bậy, mẹ kiếp! Đại học T! Đại học T, vậy thì cô lăn lộn ở giới giải trí làm cái gì chứ! Hiệu trưởng Giang nhìn Nhan Tô Tô, trong đôi mắt kinh ngạc còn xen lẫn một chút nghiêm túc, ông nhăn mày lại "Đã tốt nghiệp sao?" Nhan Tô Tô thành thật trả lời "Tốt nghiệp khoa chính quy, đang học nghiên cứu sinh." Mày hiệu trưởng Giang lại càng nhăn hơn "Vậy tại sao lại không ở trường học học tập cho tốt chứ?" Âm thanh của Nhan Tô Tô nhỏ đi "Tôi không có tiền làm thí nghiệm nên muốn kiếm tiền mua mẫu thử." Tôn Hiểu Bác & Lâu Vũ & Bùi Phương . . . Ừm, cũng có thể, lý do này cực kỳ hợp với Nhan Tô Tô rồi. Bọn họ từng nghe qua trong giới giải trí có rất nhiều lời đồn vì trả nợ cho cha, vì chữa bệnh cho mẹ, thậm chí là vì cuộc sống xa xỉ mà tham gia vào giới giải trí, vì theo đuổi thần tượng. . . Bây giờ thì tốt rồi, lại nhiều thêm một lý do vì thiếu tiền làm thí nghiệm nên gia nhập vào giới giải trí. . . Nếu không còn sống thì làm sao có thẻ nghe được nhiều câu chuyện kỳ quái ở trong vòng này vậy chứ. Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, khi việc này lại xảy ra trên người Nhan Tô Tô . . . Nhưng không biết làm sao lại vô cùng hợp lý =V= Bởi vì chuyện này cô tuyệt đối có thể làm được. . . Nghĩ đến chuyện thông minh trong học tập của Nhan Tô Tô có thể từ một suy ra ba, hiện tại Bùi Phương có chút giật mình, cũng khó trách nha. Tôn Hiểu Bác nghĩ đến lúc mình hỏi chuyên ngành của Nhan Tô Tô . . . Thần tìm không được công việc trong ngành sinh vật học. . . Tốt nghiệp đại học T thì Nhan Tô Tô còn cần phải tìm việc sao. . . Lâu Vũ nghĩ đến chuyện mấy cái móng giò của bản thân mình, sinh viên hệ sinh vật học đại học T, ừm, trách không được chỉ cần liếc mắt một cái thì có thể nhìn ra đều là của chân trước. Hiệu trưởng Giang không rõ lắm việc kinh phí nghiên cứu khoa học của các trường cao đẳng đại học được quản lý như thế nào, nhưng ông tin tưởng mà đôi mắt nhìn học sinh của mình sẽ không có sai, đó là một trường học tốt, đứa bé ngoan này vẫn còn đang thật sự vươn lên trong học tập, không có đi nhầm đường, ông thở dài "Ngày một tháng chín là khai giảng, trước ngày này mấy người cần phải khôi phục phòng thí nghiệm lại như cũ thật tốt. . ." Hiệu trưởng Giang suy xét tất cả các vấn đề đều vì học sinh của mình, người bạn nhỏ trước mắt ông cũng là một học sinh, nếu vì bài vở bài tập của đứa bé vậy thì dàn xếp một lần đi. Nhan Tô Tô hoan hô một tiếng nhưng lại có chút xấu hổ "Nếu người lo lắng quay phim ảnh hưởng đối với việc học tập không tốt thì chúng tôi có thể nói đến một chút kiến thức sinh vật học ở trong nội dung tác phẩm nha!" Sau đó cô quay đầu xin lỗi Tôn Hiểu Bác "Có thể không?" Cô nhỏ giọng cầu khẩn "Tôi sẽ giúp đỡ mà." Mọi người đồng thời nhìn về phía Tôn Hiểu Bác, Tôn Hiểu Bác . . . Hắn muốn vì lợi ích chung mà nói lời từ chối! Kịch bản đã sửa đi sửa lại mười sáu lần rồi, bản thảo đã sửa rất tốt rồi ! Nhưng vì lí do tham gia giới giải trí để kiếm tiền nghiên cứu khoa học của Nhan Tô Tô thì ngẫm lại bởi vì bản thân mình không muốn làm việc mà bác bỏ tấm lòng có ý muốn giáo dục từ thiện của người khác. . . MD. . . So sánh như thế này thật sự là quá thê thảm mà. Tôn Hiểu Bác chảy xuống một giọt nước mắt hối hận "Được." . . . Người đang làm thì trời đang nhìn, nếu có thể quay trở về ngày hôm qua thì hắn nhất định sẽ chặn cái miệng nói năng không có chừng mực của mình lại, cho mày lắm miệng! Nếu không thì làm gì có một loạt những chuyện mà ngày hôm nay Nhan Tô Tô đã làm cùng với vấn đề được nêu ra! Hiệu trưởng Giang nở nụ cười "Vậy thì tôi thay mặt các học sinh cảm ơn mấy người trước. Đứa nhỏ này gọi là Tô Tô đi, quay xong bộ phim này thì nhanh chóng quay về trường học để làm thí nghiệm cho tốt đi, đừng chậm trễ việc học tập." Nhan Tô Tô giòn giã nói đồng ý, vẻ mặt đầy tươi cười "Tôi quay mấy bộ phim xong thì có thể gom đủ tiền làm thí nghiệm rồi!" Ngay cả Bùi Phương cũng cảm thấy nụ cười của Nhan Tô Tô rất tươi tắn đáng yêu lại xinh đẹp, tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ nhưng không làm người ta chói mắt. Hoắc Lãng đưa hợp đồng trước ra, sau đó lại mượn bút của hiệu trưởng Giang, bổ sung thêm một điều khoản "Tôi sẽ viết thêm vào việc mà Tô Tô đã đồng ý với ngài, ở trong nội dung bộ phim của chúng tôi sẽ xen kẽ thêm một chút kiến thức về sinh vật học, người có thể nói những nội dung bình thường mà học sinh khó nhớ cho chúng tôi biết để chúng tôi xem có thể sắp xếp như thế nào vào đó." Hiệu trưởng Giang đã đồng ý cho quay phim nhưng Hoắc Lãng vẫn ghi nhận điều kiện đó vào trong hợp đồng, là một người đàn ông lịch sự thì không nên lừa dối người khác, đây là nguyên tắc làm việc của anh. Hiệu trưởng Giang kinh ngạc liếc mắt nhìn người thành niên này một cái, đầy vui vẻ cười rộ lên "Được." Trực tiếp ký vào hợp đồng. Sân bãi đã đầy đủ, đoàn đội cũng đầy đủ, tiến độ của đoàn làm phim trên trời này bỗng nhiên nhanh hơn không ít, tuy Tôn Hiểu Bác nói muốn thay đổi kịch bản nhưng có sự giúp đỡ của Nhan Tô Tô thì đoán chừng ý chính của bộ phim sẽ không thay đổi gì quá nhiều, chỉ là khi nói đến thủ pháp gây án, lời kịch ở nơi giải phẫu tăng lên là tốt rồi, trái lại Hoắc Lãng lại làm một thay đổi cuối cùng là trực tiếp đổi tên bộ phim thành 《 Chân tướng 》làm cho Lâu Vũ nhìn ra được một chút dã tâm của anh. Lâu Vũ cũng không có chịu thua, trên cơ sở của kịch bản mà mà nhanh chóng phân chia cảnh quay trong phim, về việc trang điểm, ánh sáng, đạo cụ, đặc biệt là việc sửa sang phòng thí nghiệm thành phòng khám nghiệm tử thi tạm thời thì cho dù là chỉ có vẻ bên ngoài nhưng cũng cần phải có người chuyên môn tham gia, Lâu Vũ phát huy các mối quan hệ của bản thân mình, mời người đến hỗ trợ; Mọi người trong thôn cũng nhiệt tình đang ký phân vai theo đặc điểm riêng của mình thực ra vai diễn nào cũng được thiết kế riêng, và cuộc họp kịch bản được tổ chức, vì chính được chính Ô Yến đã tự mình giải thích những điểm chính của diễn xuất, mọi người đều biết rằng người ta là nữ hoàng điện ảnh quốc tế cho nên nghe rất chăm chú, tiến bộ cũng rất nhanh; Đối với một vài vai phức tạp, nhỏ nhặt thực sự không hợp với tài tử, Lâu Vũ cùng Tôn Hiểu Bác mỗi người nhận một vai, Hoắc Lãng ... Lâu Vũ quá đau, vai phụ đó trong bộ phim đã bị Hoắc Lãng quá đáng cướp mất nên chỉ có thể bỏ cuộc, Lâu Vũ cũng đã mời một vài người đặc biệt từ studio đến giúp đỡ. Cảnh quay thứ nhất của bộ phim được chính thức quay tại phòng thí nghiệm của trường học. Chỉ là có một số ít cha mẹ mấy ngày nay mới biết vậy mà lại muốn quay một bộ phim điều tra phá án, đã vậy còn dùng phòng thí nghiệm trong trường học để làm khám nghiệm tử thi? ? ? Bọn họ trực tiếp đi đến chỗ của hiệu trưởng Giang mà trách cứ. Nhan Tô Tô đề nghị có thể tổ chức cho học sinh đến tham quan công tác chuẩn bị khi quay phim nha! Hiệu trưởng Giang vui vẻ đồng ý. "A! Thì ra vết thương trên tay có thể được làm ra theo cách này ha ha ha ha! ! !" "Làn da này làm thật tốt nha!" "Oa. . . Thì ra máu này có thể tạo ra từ mật ong cùng bột màu. . . Lần sau chúng ta thử làm để đi hù dọa người khác đi ha ha!" "Hô hô, anh cậu bôi nhiều phấn như vậy có phải chờ một lúc nữa thì anh ấy sẽ nằm xuống diễn người chết không?" . . . Sau khi được nhìn tất cả quá trình "Làm ra" miệng vết thương. . . Thì thật sự không còn thấy đáng sợ nữa. . . Mà còn học thêm được không ít kiến thức về giải phẫu học nữa a Về sau nếu cùng những người bạn khác xem những bộ phim kinh dị thì thậm chí còn phân tích được những hình ảnh trên màn hình được làm ra như thế nào nữa. . . Tuyệt đối rất chuyên nghiệp, trở thành một ngọn cờ đầu nha. Những bạn học sinh còn không biết, phía sau bọn họ hiệu trưởng cũng tham gia náo nhiệt đi theo đến hiện trường quay phim đã chuẩn bị cho bọn họ một bộ đề khi khai giảng "Căn cứ vào hiện trường để chuẩn bị quay phim chiếu rạp, máu của anh trai của Vương Hiểu chảy ra màu đỏ sậm, đạo diễn muốn chứng minh điều gì? Làm cho em nghĩ đến kiến thức nào?" Lúc này những học sinh đang chơi đùa ở studio rất vui vẻ, rất nhanh khi đến khai giảng vì bản thân mình không có nắm vững kiến thức về tĩnh mạch động mạch máu mà khóc nức nở. - - - - - - - - - - - - - - - Một bộ phim thành công thì công tác chuẩn bị cũng đã quyết định một nửa. Giống như bộ phim 《 Chân tướng 》 này, thiên thời, địa lợi, nhân hòa đều đã chiếm giữ hoàn toàn thiên thời, đây là thời gian nghỉ hè, tất cả học sinh trung học cùng tiểu học trong thôn đều hoàn toàn gia nhập vào giúp đỡ, phòng thí nghiệm vẫn còn trống; địa lợi là tất cả người dân thôn Bình Hòa đều toàn lực phối hợp, cảnh quay chung quanh hoàn toàn là nguyên sinh chưa được khai thác nhưng cực kỳ phù hợp với câu chuyện; nhân hòa thì người trong tổ kịch không cần phải nói, chính là tuyển toàn bộ người dân thôn Bình Hòa vào đoàn đội, bọn họ đều là hàng xóm nên tương đối quen thuộc, ngay cả khi studio để tuyển dụng, bạn cũng không thể tuyển được một nhóm người như vậy. Ở nhiều mặt nhân tố như vậy thì tiến độ quay chụp của《 Chân tướng 》 rất khả quan, Lâu Vũ là một đạo diễn có kinh nghiệm phong phú, lên lịch quay, kích phát cảm hứng của diễn viên nghiệp dư, quay phim, cắt nối biên tập không hề nhờ người khác giúp đỡ, bản thân hắn mười năm chưa có quay phim nên sự nhiệt tình trong sáng tác dâng lên, ngày nào quay thì ngày đó cắt nối, hiệu suất kinh người làm cho Tôn Hiểu Bác đã hợp tác rất nhiều đạo diễn mà vẫn chưa từng thấy qua người như vậy. Còn Nhan Tô Tô thì kiểu nhân vật này giống như được viết ra là để dành cho cô vậy, cô đã từng rèn luyện trong đoàn làm phim 《 Huyễn Hải lục 》, lần này toàn bộ quá trình đều có Bùi Phương hướng dẫn nên sự tiến bộ nhanh đến mức có thể nhìn thấy được bằng mắt thường. Lâu Vũ vừa quay phim vừa cắt nối tiến độ được tính toán ra thì đi tìm Hoắc Lãng hỏi một sự việc khác "Tôi dự tính nửa tháng nữa sẽ quay xong cảnh quay ở cánh đồng dưới cây cầu từ trên cao, sau đó sẽ thực hiện các cảnh quay rượt đuổi, về cơ bản đã có thể quay xong cảnh quay trong làng quê ở đây rồi, giai đoạn sau khi cho phép được công chiếu có phải nên bắt đầu rồi không? ?" Khi quay một bộ phim thì việc cho phép quay chụp rất dễ dàng, chỉ cần viết lại dàn ý bộ phim là được rồi, nhưng khi quay phim xong cần phải được thẩm định và chỉ khi được cho phép thì mới được công chiếu trên các rạp chiếu phim. Có lẽ bản thân Lâu Vũ không có để ý, giọng điệu của hắn khi nói chuyện cùng Hoắc Lãng giống như một người bạn nối khố đã hợp tác rất lâu rồi, dù cố ý hay vô thức thì hắn đã có thói quen giao cho Hoắc Lãng toàn bộ việc liên quan đến chuyện thương mại, còn bản thân mình chỉ chuyên tâm sáng tác mà thôi. Loại tín nhiệm cực kỳ này rất khó có được, một bộ phim đối với đạo diễn mà nói, theo kế hoạch quay phim đầy gian nan, cần nắm chắc toàn bộ câu chuyện, đến mỗi lần lựa chọn cảnh quay. . . Cho đến khi bộ phim được hoàn thành, tâm huyết bỏ ra không khác gì việc mang thai đứa bé mười tháng đến khi sinh ra. Nếu nói đến việc bản thân quay phim là việc sinh con, vậy nên khi tìm cách thương mại thì cũng giống như sau này đứa nhỏ sẽ không có ở bên cạnh mình nữa, làm gì có bậc cha mẹ nào không lo lắng chứ? Đồng ý giao phó toàn bộ tương lai đứa nhỏ cho người khác thì sự tín nhiệm này thật sự là rất lớn. Khi hai người đang nói chuyện thì vẻ mặt Tôn Hiểu Bác đầy bực mình thở hổn hển "Chết tiệt! Cái tên họ Quý kia không biết xấu hổ sao !" Tôn Hiểu Bác vung tờ giấy gọi của tòa án trên tay "Vậy mà dám nói tôi ăn trộm kịch bản 《 Truy nghi 》 . . . Đó rõ ràng là bản quyền của tôi mà!"
Lượt Xem 5 HỌC THẦN GIỚI GIẢI TRÍ Tác giả Anh Duẩn Thời Thể loại Hiện đại, showbiz, giám đốc kiêm đại diện phúc hắc x nữ diễn viên thông minh – nghiên cứu sinh tiến sĩ, nữ chủ, SẠCH_SỦNG_NGỌT, hài hước, đáng yêu, HACK não, HE. Độ dài 121 chương Tình trạng Hoàn edit. Văn án Nhan Tô Tô vừa mới xuất đạo đã bị mọi người nhận xét là bình hoa siêu cấp, nhảy múa không tốt, ca hát không được, toàn bộ đều dựa vào nhan sắc để chống đỡ lưu lượng. Mãi cho đến khi cô tham gia một tiết mục giải trí tên là “Tuyệt địa cầu sinh”… Fan “!!! Cái người có năng lực trinh thám áp chế toàn bộ thật sự là Tô Tô nhà tôi sao!” Người qua đường “Chỉ số thông minh của bình hoa có phần vượt trội hơn dự tính nha… Bắt đầu là vì giá trị nhan sắc, rồi lại sa vào chỉ số thông minh!!” Nghiên cứu sinh năm nhất Nhan Tô Tô, vừa mới được thông qua đề tài làm luận văn, thì người hướng dẫn nói với cô ngừng hạng mục, toàn bộ kinh phí bị tạm ngưng. Sau khi đưa người hướng dẫn ra sân bay, Nhan Tô Tô khóc thành một Thái Bình Dương. Không có tiền làm nghiên cứu khoa học thì làm sao tôi có thể bảo vệ luận văn! Người tìm kiếm ngôi sao đi qua, thấy Nhan Tô Tô ngay cả khóc mà cũng nhìn đẹp như thế “Cô có muốn làm minh tinh không?” Trong tiết mục giải trí, gia thế của Nhan Tô Tô được phơi bày, Nhan Tô Tô giả nghèo Nhảy dù vào hot search. Antifan lập tức thiết lập kế hoạch bôi đen cô. Vẻ mặt của Nhan Tô Tô – tiến sĩ đại học T đầy đau khổ Tôi thật sự rất nghèo! Một đôi chuột nhỏ giá một vạn tám mọi người có biết không! Mọi người có biết máy đo lường tính toán độ mạnh mấy trăm vạn không? Vẻ mặt fan lờ mờ đến gần “Đại học T? Tiến sĩ? Đó cũng là một ý kiến hay đó? *** Đầu tiên sau khi đọc truyện này mình phải cảm ơn cái đã. Cảm ơn tác giả đã bỏ ra cả đống tế bào não để viết ra bộ truyện “trên thông thiên văn dưới tường địa lý” như thế này. Truyện nói từ văn học đến sinh học, hóa học, vật lý, y học, logistic, từ lượng tử đến tế bào, từ máy móc, đồng hồ đến tư duy lý luận, thật sự không thiếu một cái gì, mỗi bộ phim lại là chân trời kiến thức chà bá bự. Làm cho một đứa học có phần “ngu ngốk” như mình suýt xỉu. Cảm ơn nữ chính Nhan Tô Tô đã dùng tư duy logic của cô ấy phá đảo thế giới ảo làm mọi thứ rùng rợn trở nên “hề hước” dễ sợ . Đọc mà kiểu à thì ra là thế, ghê nhờ, vậy ó hỏ? Cảm ơn nam chính Hoắc Lãng đã dùng tấm bằng luật sư đi mở công ty giải trí, mở mang đầu óc cho mình về ngành công nghiệp giải trí và phát sóng video. Trước nay món khoái khẩu của mình là showbiz, nhưng mình đọc đơn thuần là trai xinh gái đẹp yêu nhau, ấm êm ngọt ngào thôi. Đến khi đọc truyện này mình mới thấy, à thì ra showbiz cũng có dạng này. Cảm ơn luôn team edit đã edit bộ này, do truyện trải rộng đến rất nhiều lĩnh vực, thuật ngữ và từ chuyên ngành vô cùng nhiều, nhìn đống chú thích cũng thấy các bạn dùng mười phần công lực để thực hiện bộ này rồi. Mình đọc mà não còn xoay qua xoay lại, xoay sang trái 180 độ lại xoay sang phải 180 độ, chớ nói chi là edit chắc não cũng rung lắc dữ dội lắm v Nội dung truyện chính là tên truyện, một học thần chuyên ngành Sinh của một trường đại học hàng đầu dấn thân vào giới giải trí và phá đảo mọi thứ. Nhan Tô Tô là một nghiên cứu sinh tiến sĩ, do trục trặc về vấn đề kinh phí làm thí nghiệm viết báo cáo nghiên cứu nên cô chấp nhận “hạ phàm” dời gót ngọc vào showbiz. Nhưng với tính cách ngây ngốc máy móc của mình, Nhan Tô Tô khiến cho con đường đi vào giới này của cô có bao chuyện dở khóc dở cười. Khi bị bắt tiếp rượu, Nhan Tô Tô đã bình tĩnh Vẻ mặt Nhan Tô Tô rất không hiểu “Ly rượu này có thể tích trên dưới 320ml, dựa theo sự ghi chép trên hộp là 40 độ, tương đương với độ cồn nguyên chất là 131,2ml, đối với người lớn mà nói, 70ml độ cồn đã có thể dẫn đến ngộ độc; Căn cứ theo《 Luật lao động Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa 》Chương 6 Điều số 56, phạm vi quy định người lao động nhân viên quản lý lao động không tuân thủ theo điều lệ, có hành vi gây nguy hại đến sự an toàn về tính mạng cùng sức khỏe người lao động, thì có quyền từ chối.” Cô kiên nhẫn giải thích với người đại diện nói “Tôi cùng công ty ký hợp đồng có liên quan tới một số điều khoản đến việc thuê và sử dụng lao động, cho nên phải được thực hiện theo khuôn khổ của pháp luật, biết pháp luật và tuân thủ luật pháp là nghĩa vụ của mọi công dân. Cho nên, tôi từ chối.” Đấy đấy, phong cách của Nhan Tô Tô là như thế đấy, vô cùng đặc biệt cũng vô cùng đáng yêu. Bắt đầu với một vai diễn phụ xuất hiện ngắn ngủi, nhưng do Nhan Tô Tô có nhan sắc đặc biệt nổi bật nên cũng thu hút được vô số fan nhan khống, người đời gọi cô một tiếng là bình hoa. Để rồi sau này khi mọi người biết thân phận siêu ngầu của cô đằng sau thì mọi người lại ấm ức. “Thiết lập tính cách trong giới giải trí là chuyện thường thấy, ví dụ như nữ hán tử lại xây dựng hình tượng thanh niên văn nghệ; tra nam xây dựng hình tượng thâm tình chung tình; bạch liên hoa phải giả vờ rộng rãi… Nhưng cô rõ ràng là học bá sao lại xây dựng hình tượng bình hoa là có ý gì? Đang mưu mô cái gì đấy? Rốt cuộc mưu đồ cái gì hả???” Với khả năng học tập và nghiên cứu của mình, Nhan Tô Tô nhanh chóng phá vỡ định kiến bình hoa di động bất tài, khẳng định được khả năng diễn xuất của mình trong các tác phẩm tiếp theo. Nhưng Nhan Tô Tô chỉ thật sự bùng nổ khi cư dân mạng phát hiện ra bình hoa này thế mà vô cùng thông minh. Không phải kiểu thông minh lém lỉnh mà là dạng thần thái tri thức ấy. Nhan Tô Tô có khả năng đọc nhanh nhớ nhanh, từ kịch bản đến nguyên tác, còn nhanh chóng dùng tư duy logic của mình chỉ ra những điểm phi logic trong đó. Hại biên kịch phải sửa chữa đến sứt đầu mẻ trán. Sau đó các biên kịch từng làm việc với cô đều sinh ra bóng ma tâm lý. Tư duy logic suy luận thần sầu của Nhan Tô Tô cũng chính là cơn ác mộng đối với các chương trình thực tế. Tổ chương trình thực tế mà cô tham gia đã phải trả cái giá đầy nước mắt – đã thiếu kinh phí, lại dại dột trêu nhầm Tô Tô khiến cho cô “lỡ tay” phá hỏng đạo cụ, ngắt điện cả tổ cho họ khỏi phá giấc ngủ của cô. Để cuối cùng tổ chương trình không dám bày trò dọa nạt ban đêm nữa. Dần dần gắn bó với giới giải trí, Nhan Tô Tô cũng có cái nhìn khác với nghề nghiệp này, cô ngày càng dốc lòng vì vai diễn. Cô là người luôn biết đặt cái tâm của mình vào từng công việc đang làm. Sản phẩm Nhan Tô Tô muốn đại diện nếu không thể là máy móc thiết bị mà cô yêu thích thì phải thật sự tốt với người dùng, còn sữa bánh quảng bá công dụng gian dối gì đó Nhan Tô Tô từ chối không thương tiếc, dù cô vẫn rất thích kiếm tiền nhưng nó làm trái với nguyên tắc của cô rồi. Từng bước đi của Nhan Tô Tô trong giới này không thể thiếu sự hỗ trợ của người đại diện kiêm ông chủ của cô. Nhan Tô Tô là diễn viên duy nhất trong công ty Hoắc Lãng mở ra, nói không ngoa là có cô anh mới mở công ty. Hoắc Lãng là chủ công ty, du học nước ngoài về lại là thái tử bí ẩn của tập đoàn giải trí lớn. Lắm tiền thế nhưng lại bị Nhan Tô Tô oán thầm là keo kiệt mãi thôi. Do truyện chủ yếu nói về quá trình Nhan Tô Tô dùng IQ chinh phục mọi người, cho nên Hoắc Lãng thường xuất hiện với vai trò chỗ dựa, người chỉ đường cũng như người bảo vệ cô trong từng bước cô đi đến thành công. Vì Hoắc Lãng vô cùng phúc hắc, biết điểm yếu của Nhan Tô Tô là thí nghiệm cho nên dễ dàng lừa nhà khoa học “IQ cao EQ âm” là cô vào bẫy của mình. Mục đích ban đầu của Nhan Tô Tô là kiếm tiền, kiếm đủ tiền làm thí nghiệm sẽ lui khỏi giới, nhưng làm sao cô thỏ ấy thoát khỏi bàn tay sói xám Hoắc Lãng âm trầm phúc hắc được kia chứ. Hơn nữa, Hoắc Lãng đã cao tay khi xây cho Tô Tô một phòng thí nghiệm, kinh phí trừ dần vào tiền lương của cô khiến cô còn phải dính với anh dài dài. Những gì Hoắc Lãng làm cho Nhan Tô Tô đều thể hiện tất cả tình cảm của anh, ban đầu từ bất lực, đến chiều chuộng rồi yêu cô gái này từ lúc nào không hay. Tình cảm của anh không quá trực tiếp, nó âm ỉ cháy nhẹ nhàng bao bọc lấy Tô Tô. Tuy Nhan Tô Tô chưa từng yêu ai nhưng cô có kiến thức vô tận, cô cũng biết rõ bản thân mình có tình cảm với Hoắc Lãng, cực kỳ trực tiếp và khoa học… “Dù em ở trong phòng làm thí nghiệm, khi nghĩ đến ông chủ sẽ không ngăn được mà cảm thấy vui vẻ, sẽ bất tri bất giác nở nụ cười, đây rõ ràng là dấu hiệu cơ thể tiết ra Endorphins đó. Khi nghĩ đến một người mà lại tiết ra Endorphins, thì em cảm thấy ít nhất từ góc độ của em…” Endorphins hoocmon hạnh phúc” “Học thần giới giải trí” là một bộ truyện có vô cùng nhiều nhân vật phụ từ diễn viên trẻ đến ảnh hậu, ảnh đế, ca sĩ, MC, mỗi người một vẻ nhưng hầu hết đều là người tốt, là người hỗ trợ Nhan Tô Tô trong công việc. Cho nên, cộng một điểm cho tác giả khi bớt tình tiết toxic cho truyện, ít ganh ghét hơn thua, ám hại lẫn nhau. Tình cảm yêu đương của hai nhân vật chính có lẽ không phải là nòng cốt của truyện, Hoắc Lãng còn cần nhiều thời gian hơn để Nhan Tô Tô có thể yêu anh thật nhiều. Truyện còn có yếu tố nam trọng sinh là thật, nhưng tác giả không thể hiện rõ ra nam chính có bàn tay vàng, đời trước của anh chỉ thỉnh thoảng xuất hiện trong các hồi ức vụn vặt của nam chính. Yếu tố này có cũng được, không có cũng chẳng sao. Bên cạnh đó, nội dung thật sự của truyện là cung cấp kiến thức cho người đọc – siêu nhiều kiến thức khá hay và bổ ích. Bên cạnh đó, truyện cũng nhấn mạnh phẩm chất đáng quý của Nhan Tô Tô là kiên định, cô biết cố gắng vì mục tiêu, đặt trái tim vào công việc, không mưu mô cũng không sống ác độc với ai. Tình tiết truyện nhẹ nhàng, có phần sủng ngọt lại đầy hài hước bởi tính cách độc đáo của Nhan Tô Tô, tuy nhiên đọc vẫn rất hack não á nha, nên lần nữa mình cảm ơn nhóm edit rất nhiều.
Phùng Mạn Lâm vừa nghe Nhan Tô Tô nói như vậy thì có chút kinh ngạc. Hả? Với tướng mạo, chỉ số IQ của Nhan Tô Tô, cô ấy có chỗ nào không phù hợp? Nếu như Nhan Tô Tô nói cô không phù hợp với nguyên tác, thì toàn bộ giới giải trí này có ai phù hợp với nguyên tác hơn Nhan Tô Tô? Phùng Mạn Lâm nghi ngờ nhìn cô "Tô Tô, cảnh diễn của cậu trong cũng quay gần xong rồi phải không?" Nhan Tô Tô gật đầu. Quay xong những cảnh ở China Ocean Shipping, lại đến thành phố điện ảnh quay bổ sung vài cảnh, cảnh diễn của cô cũng gần xong rồi. Vốn dĩ nhân vật chính của là ảnh đế ảnh hậu Tống Triều Thập, Đồ U Liên. Nhân vật Giang Lưu Phương chủ yếu là thời trẻ mà thôi. Chỉ là Nhan Tô Tô không hiểu Phùng Mạn Lâm hỏi cái này để làm gì. "Cậu thành thật nói cho tớ biết, có phải người đại diện đã sắp xếp cho cậu thông cáo khác, cho nên cậu mới không tiện? Cậu yên tâm. nếu cậu không muốn nói thì không cần nói. Bộ phim này, tớ vốn chỉ là xem nó là một cơ hội không tệ, nhân vật rất thích hợp với cậu. Cho nên mới muốn cậu đi thử xem sao. Thuận tiện giúp tớ hả giận luôn." Nhan Tô Tô vừa nghe liền biết Phùng Mạn Lâm hiểu sai rồi. Cô vội vã xua tay giải thích "Không có, ông chủ không sắp xếp thông cáo nào cho tớ. Tớthật sự cảm thấy tớ không thích hợp." Nhìn vẻ mặt khó hiểu của Phùng Mạn Lâm, Nhan Tô Tô thở dài "Cậu có biết 21 tuổi mà tốt nghiệp tiến sĩ khó như thế nào không? Không nói đến những trường đại học ở nước ngoài kia, lấy các trường đại học trong nước làm ví dụ. Phải công bố hơn hai bài báo trên SCI*. Cho dù là một người nhảy lớp, 18 tuổi tốt nghiệp đại học, bắt đầu học tiến sĩ, lựa chọn phương hướng, giáo sư hướng dẫn. Đối với một một lĩnh vực nghiên cứu khoa học bắt đầu từ con số 0, đọc bao nhiêu bài báo suốt ngày đêm và một mình tiến hành nghiên cứu để đạt được thành công...Có thể lấy được bằng tiến sĩ trong vòng ba năm, loại người này thực sự là thiên tài xuất chúng. Không chỉ cực kỳ thông minh, mà còn vô cùng nhiệt tình, nghị lực mạnh mẽ và... cực kỳ may mắn mới làm được. Dù sao loại người này, về cơ bản những gì tớ biết, là như vậy đó. Đó là lý do tại sao tớ nói tớ không phù hợp." *SCI Science Citation Index các tạp chí khoa học quốc tế thuộc lĩnh vực khoa học tự nhiên, kỹ thuật, công nghệ. Phùng Mạn Lâm nghe xong, nhìn Nhan Tô Tô như nhìn thấy một người lập dị. Cô không biết phải phản bác chỗ nào. Người đờ ra như một khúc gỗ... Nhưng nhìn vẻ mặt của Nhan Tô Tô, Phùng Mạn Lâm biết Nhan Tô Tô thật sự tự so sánh bản thân mình với nhân vật nguyên tác. Không. Cô ấy thực sự biết chính xác thiết kế nhân vật nguyên tác. Loại quái thai nào mà lấy bằng tiến sĩ ở tuổi 21? Không, không, không. Trên đời thực sự có người như vậy sao? Trong lúc nhất thời, Phùng Mạn Lâm bị lời nói của Nhan Tô Tô làm cho rối loạn. Cuối cùng, Phùng Mạn Lâm sắp xếp lại suy nghĩ của mình, cực kỳ muốn lay Nhan Tô Tô "A a a a a a, cậu có biết trong toàn bộ giới giải trí này, không có mấy người có thể nói ra những điều này không! Với lại cậu là một diễn viên, có thể hiểu biết sâu sắc về nhân vật như vậy, cậu phải can đảm lên nha!" Sợ Nhan Tô Tô không biết thực lực của mình đến đâu, Phùng Mạn Lâm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép "Tô Tô, cậu thật sự không cho rằng đây chỉ là một bộ phim thần tượng đơn thuần. Để tớ nói cho cậu biết, tuy rằng ánh mắt của tớ bình thường, nhưng chị Vương nhà tớ rất lợi hại. Kịch bản mà chị ấy chọn không tệ. này, bối cảnh Mary Sue như vậy, nhưng tại sao lại có nhiều người hâm mộ bản nguyên tác như vậy? Bởi vì trong đó miêu tả rất tinh tế nhiều chi tiết hào môn. Mà quan trọng nhất là có rất nhiều thương hiệu xa xỉ! Bất kỳ một tổ chế tác nào, chỉ cần không kiên quyết xúc phạm số lượng lớn người hâm mộ nguyên tác, muốn thể hiện đúng nguyên tác nhất thì ít nhiều phải tìm những thương hiệu lớn đó để hợp tác. Đây chính là một cơ hội lớn đó!" Nhan Tô Tô gật đầu "Ừ ừ" hai lần. Phùng Mạn Lâm thực sự muốn ngửa đầu lên trời hét lớn "A! Cho dù cậu không thấy sự nhiệt tình của tớ đối với kịch bản này, nhưng cậu hãy nhìn Văn Manh Manh và Chương Kim Ca đi! Tất cả mọi người đều tranh đấu để giành lấy bộ phim này! Nếu không phải bố Hướng Hàm Tinh có mối quan hệ rộng lớn trong giới thời trang, thì làm sao cô ta có thể nhận được mấy đại ngôn kia! Không phải mỗi người trong giới giải trí đều tranh những thứ đó sao?" Nhìn bộ dạng mãnh liệt đề cử của Phong Mạn Lâm, Nhan Tô Tô suy nghĩ một chút, ngập ngừng nói "Hay là, để tớ đi đọc nguyên tác? Sau đó sẽ đề cập với người đại diện?" Phùng Mạn Lâm liếc mắt nhìn Nhan Tô Tô một cái, lấy quyển sách ra cho cô “Được rồi, dù sao thì nhanh lên. Tớ vừa mới bị loại, nói thế nào thì người ta cũng nợ tớ một nhân tình. Bây giờ tớ giới thiệu, đối phương nhất định sẽ đồng ý gặp cậu một lần. Nhưng những người khác đều không phải là đèn cạn dầu, đặc biệt là Văn Manh Manh. Không biết cô ta sẽ làm ra chuyện gì. Cậu phải nắm chắc thời gian." Nhan Tô Tô nhận quyển sách, nghiêm túc nói "Cảm ơn Mạn Lâm." Phùng Mạn Lâm biết Nhan Tô Tô không phải không biết gì, cô chỉ là muốn đến tận nơi đưa quyển sách cho Nhan Tô Tô mà thôi. Có lẽ xuất phát điểm khá cao, cho nên cô ấy có chút do dự về phim thần tượng? Phùng Mạn Lâm suy nghĩ một chút rồi gạt sang một bên, hai người nói chuyện một lúc thì Phùng Mạn Lâm phải rời khỏi. Tuy rằng không còn hy vọng, nhưng người đại diện của cô quả thực rất có năng lực. Có rất nhiều tài nguyên để cho cô lựa chọn. Phùng Mạn Lâm cũng cần phải đi từng cái một. Quả thực không có nhiều thời gian đến tìm riêng Nhan Tô Tô, nhưng cô không nuốt trôi cục tức người khác giẫm lên cô để thượng vị. Muốn đưa quyển sách cho Nhan Tô Tô, để cho cô giảm bớt cơn tức giận này. Mà Nhan Tô Tô mở trang bìa đẹp đẽ của ra và bắt đầu cuộc hành trình ở một thế giới khác... "Tô Tô, em đang đọc cái gì vậy? Quyển sách này rất khó sao? Tại sao đọc mà gương mặt suy tư như vây?" Tả Thanh Giác ở bên cạnh nhìn thấy Nhan Tô Tô vừa lật trang sách vừa suy tư, nhịn không được cảm thấy Nhan Tô Tô thật đáng yêu, nên đến trêu chọc một chút. Cảnh quay ở China Ocean Shipping cũng sắp xong, Nhan Tô Tô chuẩn bị hơ khô thẻ tre, mọi người luyến tiếc không nỡ xa cô gái nhỏ thông minh lanh lợi như vậy, đặc biệt là Tả Thanh Giác. Cảnh của Tả Thanh Giác không nhiều, đang suy nghĩ đã về thành phố B rồi, mà danh sách bạn bè của cô ấy là một list dài, cô ấy muốn đưa Nhan Tô Tô đi gặp mặt bạn bè của cô, muốn gây chấn động mấy người kia. Nhan Tô Tô ngẩng đầu nhìn cô, cười nói "Chị Tả, em đang xem cái này." Tả Thanh Giác thấy mấy chữ , không khỏi "Hả" một tiếng, đây không giống như loại sách mà Nhan Tô Tô thích đọc... Có điều cô ấy cảm thấy cái tên quyển sách có chút quen mắt, suy nghĩ một chút, mới nhớ ra quyển sách này đang rất nổi tiếng gần đây "Em muốn nhận kịch bản này?" Nhan Tô Tô gật đầu "Còn chưa nghĩ đến." Tả Thanh Giác mỉm cười "Em trước đây đã từng đóng một vài bộ phim truyền hình lớn, thỉnh thoảng một bộ phim thần tượng cũng rất tốt. Hơn nữa đằng sau bộ phim này có không ít thương hiệu tài trợ sao? Kiếm 1 2 đại ngôn, địa vị của em trong giới này cũng sẽ cao hơn một tầng." Nhan Tô Tô nghiêm túc gật đầu. Nhưng vừa nhìn trang bìa, nhịn không được nhíu mày. Tả Thanh Giác không khỏi cảm thấy kỳ quái "Làm sao vậy?" Nhan Tô Tô nghiêm túc nói "Chị Tả, chị đã từng nghe qua câu lạc bộ Môn Bác Nhĩ chưa? Em vừa tra xem thấy đây là câu lạc bộ IQ cao đẳng cấp thế giới. Thông qua các hoạt động mang tính khiêu chiến cao của câu lạc bộ đầy thử thách mà người tham gia sẽ được công nhận chỉ số IQ cao. Được khẳng định và không ngừng nâng cao, đồng thời chia sẻ thành công của nhau..." Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Tả Thanh Giác, Nhan Tô Tô không khỏi nở nụ cười "Hãy dành thời gian chứng minh chỉ số IQ của mình, nhưng bản chất nơi này không thể nâng cao nhận thức của bản thân. Loại chuyện này rất lợi hại sao?" Trong quyển sách đó luôn nói nữ chính thiên tài lợi hại như thế nào. Nhưng không ai trong số những người mà Nhan Tô Tô biết nhàm chán đến mức tham gia câu lạc bộ kiểu này. Mọi người đều quá bận rộn để làm đề tài mỗi ngày, làm thí nghiệm cũng không kịp... Dành thời gian cho những chuyện này về bản chất là vô ích... Đây có phải là điều mà những người thông minh hay làm sao? À, chỉ số IQ của ông chủ cũng không thấp. Nhưng theo dự đoán của Nhan Tô Tô, người đó chắc chắn sẽ không nhàm chán đến mức tham gia câu lạc bộ IQ cao này. Vì vậy, Nhan Tô Tô cảm thấy những điều viết trong cuốn sách này thật kỳ lạ và nhận thức của cô hoàn toàn không hợp. Tả Thanh Giác thấy vẻ mặt Nhan Tô Tô xoắn xuýt, nhịn không được cười ha ha, đứng dậy "Em không nên dùng kịch bản để đòi hỏi kịch bản phim thần tượng nha, cô gái nhỏ! Phim thần tượng, chính là bán giấc mơ đầy màu sắc cho các chàng trai cô gái. Trong giấc mơ, cái gì cũng có. Ai lại đi giảng đạo lý trong giấc mơ?" Nhan Tô Tô khép sách lại. Mơ sao? Cô như có điều suy nghĩ. Tả Thanh Giác chỉ thẳng thắn nhắc nhở “Chị biết, trong những bộ phim thần tượng đã thành danh hai năm trở lại đây, khá nổi tiếng. Nếu muốn tham gia, em nhất định phải cẩn trọng một chút và phải thương lượng sách lược thật kỹ với người đại diện." Sách lược? Hả? Nhan Tô Tô có chút không hiểu. Thử kính, chọn diễn viên, không phải là trực tiếp tham gia sao? Chẳng lẽ nó còn giống như nước cờ, cần phải có chiến thuật gì đó? Người tạo mẫu đã trang điểm cho Tả Thanh Giác, sắp đến lượt cô ấy xuất hiện trên phim rồi. Nhan Tô Tô cũng không làm lỡ thời gian của cô ấy nữa. Gặp chuyện không thể quyết... Hỏi ông chủ! Nhan Tô Tô gọi điện thoại cho Hoắc Lãng. Đầu bên kia nghe thấy , Hoắc Lãng trầm mặc một chút, rồi nở nụ cười "Nếu cô muốn đi, vậy cứ đi thử đi." Nhan Tô Tô "Tôi còn chưa nghĩ xong, nhưng tôi thật sự chưa từng đóng thể loại phim này.” Cô không biết bộ phim thần tượng mộng mơ mà chị Tả nói là như thế nào. Hoắc Lãng "Vậy cứ quay làm thử một bộ đi." Sau khi bàn bạc xong, với khả năng của Hoắc Lãng. Anh nhanh chóng thu xếp cho Nhan Tô Tô. Mà lúc này, trên weibo, vì chuyện tuyển chọn diễn viên cho , mà nhóm người hâm mộ của ba tiểu hoa đán đại chiến. Bởi vì tin đồn truyền ra trước đó chủ yếu là do nhóm người hâm mộ của Văn Manh Manh và Chương Kim Ca liên hợp lại với nhau mắng chửi Phùng Mạn Lâm, nói Phùng Mạn Lâm không hợp với nhân vật nữ chính, cướp đoạt vai diễn của thần tượng nhà mình, vân vân mây mây. Nhưng mà sau khi Phùng Mạn Lâm nói chuyện với Nhan Tô Tô, công ty của cô rất nhanh đưa ra thông báo. Đại ý là, cảm ơn sự ủng hộ của người hâm mộ, và rất cảm ơn lời mời của đoàn làm phim , nhưng Mạn Lâm có một thông cáo khác, lịch trình không thể sắp xếp được. Hy vọng đại mãi. Cho dù Phùng Mạn dùng tư thế tương đối bình tĩnh để rút lui, nhưng hết lần này đến lần khác, cứ tuôn ra tin tức không phải Phùng Mạn Lâm xung đột lịch trình, mà là tổ chế tác cho rằng Phùng Mạn Lâm không phù hợp với vai diễn. Biểu hiện trước đây của Phùng Mạn Lâm trong các chương trình thực tế đều bị lôi ra. Muốn nói nghệ sĩ, ai không có vết đen? Đặc biệt là Phùng Mạn Lâm tính tình hấp tấp nóng nảy. Quay phim thì còn được, nhưng ở trong chương trình thực tế, không cẩn thận sẽ bị lộ ra ngay. Bị người hâm mộ của Chương Kim Ca và Văn Manh Manh chế giễu, người hâm mộ của Phùng Mạn Lâm tức giận đến mức giậm chân. Đây mới chỉ là bắt đầu, ngay sau 7h30 tối hôm đó, Chương Kim Ca đã đăng một bức ảnh trên thảm đỏ ở nước ngoài. Bộ phim điện ảnh văn nghệ mà cô ta đã quay trước đó tham gia liên hoan phim điện ảnh. Trên thảm đỏ, cô ta cười rạng rỡ. Tấm ảnh này trên thảm đỏ này tựa như dùng để so sánh với Phùng Mạn Lâm. Một người là bị tổ chế tác ghét bỏ vì không hợp với nhân vật nữ chính xinh đẹp thiên tài, một người là vưu vật xinh đẹp đi trên thảm đỏ. Thiếu nữ thiên tài xinh đẹp cái gì, ít nhất cũng cũng phải đẹp mới được! Bức ảnh thảm đỏ này được lan truyền rộng rãi khắp weibo. Dù thế nào đi nữa thì phải công nhận rằng những bức ảnh này thực sự đã tôn dáng của Chương Văn Ca. Nhất thời, người của Chương Văn Ca như gà trống giành trước chiến thắng, hận không thể tuyên bố với thế giới chiến thắng của thần tượng nhà mình Văn Ca nhà ta đẹp quá, nhất định chọn cô ấy! Tuy nhiên khi những bức ảnh trên thảm đỏ vừa mới bắt đầu lan truyền rộng rãi, lúc mọi người đang thảo luận mối liên hệ giữa Chương Văn Ca và - Thì cũng chưa đến 8 giờ - Weibo lại nổ lung một lần nữa. Ba Lạc Ngu Ký lại đăng lên một vài bức ảnh được làm mờ lên. Ánh sáng mờ và góc nhìn nghiêng, thoạt nhìn không phải là góc chụp bình thường. Hình ảnh mơ hồ, nhìn giống như dưới gara đậu xe. Bên trong, một nam một nữ nắm tay nhau. Mặc dù bọn họ đều đội mũ và đeo khẩu trang, nhưng nhìn vóc người và trang phục, rõ ràng hai người này không phải là người qua đường bình thường. Hai người lại gần thì thầm, có thể tưởng tượng được mối quan hệ giữa họ chắc chắn không phải là quan hệ "bạn bè bình thường". Nhìn góc nghiêng gò má, danh tính của hai người này trực tiếp khiến dân tình phải thốt lên Tiểu thiên vương Tôn Hồng và tiểu hoa đán đang nổi Văn Manh Manh! Quả dưa này giống như tiếng giữa ngày nắng, chiếu sáng cả đêm. Từ khi hai người ở bên nhau, đến chi tiết cách ăn mặc của hai người ngày hôm đó và cả những lần qua lại trong quá khứ, tất cả mọi chi tiết đều được công chúng ăn dưa đào ra xem lại một lượt. Phùng Mạn Lâm gửi tin nhắn cho Nhan Tô Tô. Cô ấy suýt chút nữa đã bật cười vì tức giận. Mặc dù rất tức giận khi bị bôi đen và chà đạp, nhưng khi nghe Nhan Tô Tô muốn đi thử ống kính, Phùng Mạn Lâm hoa chân múa tay vui sướng. Thiếu nữ thiên tài xinh đẹp ra tay, ác ma mau lui ra! Không phải là ác ma đúng không? Phùng Mạn Lâm nói cho Nhan Tô Tô một vài chi tiết “Là giả. Khẳng định Văn Manh Manh không nghiêm túc muốn ở cùng Tống Hồng, nhiều nhất chỉ là chơi đùa mà thôi. Ba Lạc Ngu Ký nhất định là do cô ta sắp xếp. Nếu không tại sao không sớm không muộn, lại tung tin ra vào đúng thời điểm này. Khẳng định là cố ý đạp đổ hot search của Chương Văn Ca. Cuối cùng không phải là vẫn muốn vào độ nổi tiếng chó má của bản thân, mượn cơ hội giành lấy miếng bánh này sao." Nhan Tô Tô nhìn những tin tức không ngừng được cập nhật về tình sử của Văn Manh Manh từ khi xuất đạo Có trong các chương trình giải trí phát sóng trực tiếp, các phóng viên vây đuổi phỏng vấn cô ta và những người qua đường đã nhìn thấy trang phục của cô hôm nay và sự giống nhau một số chi tiết nhỏ trong ngày hôm đó Nhẫn đôi trên tay không thay đổi, đôi giày,... Bận rộn như vậy, chỉ muốn giành lấy một vai diễn. Nhan Tô Tô thực sự rất kinh ngạc, cảm thấy mình thực sự không đủ năng lực ở trong giới giải trí này. Cô vừa mới cảm khái với Phùng Mạn Lâm, thì không ngờ đến chín giờ tối, khi tin tức của Văn Manh Manh đang nóng, trên trang weibo chính thức của đoàn phim đột nhiên giáng một tia sét xuống, đại ý là đoàn phim mời diễn viên Nhan Tô Tô đến tham gia buổi thử vai. Vốn quần chúng đang ăn dưa Văn Manh Manh đột nhiên như nếm phải cái gì đó. Quần chúng ăn dưa hỏa nhãn kim tinh lúc này mới nhớ lại Không phải Văn Manh Manh vì mới xào scandal hay sao.... Hiện tại Nhan Tô Tô muốn tới. Văn Manh Manh còn hy vọng không?
Văn ánNhan Tô Tô vừa mới xuất đạo đã bị mọi người nhận xét là bình hoa siêu cấp, nhảy múa không tốt, ca hát không được, toàn bộ đều dựa vào nhan sắc để chống đỡ lưu cho đến khi cô tham gia một tiết mục giải trí tên là “Tuyệt địa cầu sinh”…Fan "!!! Cái người có năng lực trinh thám áp chế toàn bộ thật sự là Tô Tô nhà tôi sao!"Người qua đường "Chỉ số thông minh của bình hoa có phần vượt trội hơn dự tính nha... Bắt đầu là vì giá trị nhan sắc, rồi lại sa vào chỉ số thông minh!!"Nghiên cứu sinh năm nhất Nhan Tô Tô, vừa mới được thông qua đề tài làm luận văn, thì người hướng dẫn nói với cô ngừng hạng mục, toàn bộ kinh phí bị tạm khi đưa người hướng dẫn ra sân bay, Nhan Tô Tô khóc thành một Thái Bình có tiền làm nghiên cứu khoa học thì làm sao tôi có thể bảo vệ luận văn!Người tìm kiếm ngôi sao đi qua, thấy Nhan Tô Tô ngay cả khóc mà cũng nhìn đẹp như thế "Cô có muốn làm minh tinh không?"Trong tiết mục giải trí, gia thế của Nhan Tô Tô được phơi bày, Nhan Tô Tô giả nghèo Nhảy dù vào hot lập tức thiết lập kế hoạch bôi đen mặt của Nhan Tô Tô - tiến sĩ đại học T đầy đau khổ Tôi thật sự rất nghèo! Một đôi chuột nhỏ giá một vạn tám mọi người có biết không! Mọi người có biết máy đo lường tính toán độ mạnh mấy trăm vạn không?Vẻ mặt fan lờ mờ đến gần "Đại học T? Tiến sĩ? Đó cũng là một ý kiến hay đó?***Đầu tiên sau khi đọc truyện này mình phải cảm ơn cái ơn tác giả đã bỏ ra cả đống tế bào não để viết ra bộ truyện "trên thông thiên văn dưới tường địa lý" như thế này. Truyện nói từ văn học đến sinh học, hóa học, vật lý, y học, logistic, từ lượng tử đến tế bào, từ máy móc, đồng hồ đến tư duy lý luận, thật sự không thiếu một cái gì, mỗi bộ phim lại là chân trời kiến thức chà bá bự. Làm cho một đứa học có phần "ngu ngốk" như mình suýt ơn nữ chính Nhan Tô Tô đã dùng tư duy logic của cô ấy phá đảo thế giới ảo làm mọi thứ rùng rợn trở nên "hề hước" dễ sợ . Đọc mà kiểu à thì ra là thế, ghê nhờ, vậy ó hỏ? Cảm ơn nam chính Hoắc Lãng đã dùng tấm bằng luật sư đi mở công ty giải trí, mở mang đầu óc cho mình về ngành công nghiệp giải trí và phát sóng video. Trước nay món khoái khẩu của mình là showbiz, nhưng mình đọc đơn thuần là trai xinh gái đẹp yêu nhau, ấm êm ngọt ngào thôi. Đến khi đọc truyện này mình mới thấy, à thì ra showbiz cũng có dạng ơn luôn team edit đã edit bộ này, do truyện trải rộng đến rất nhiều lĩnh vực, thuật ngữ và từ chuyên ngành vô cùng nhiều, nhìn đống chú thích cũng thấy các bạn dùng mười phần công lực để thực hiện bộ này rồi. Mình đọc mà não còn xoay qua xoay lại, xoay sang trái 180 độ lại xoay sang phải 180 độ, chớ nói chi là edit chắc não cũng rung lắc dữ dội lắm v Nội dung truyện chính là tên truyện, một học thần chuyên ngành Sinh của một trường đại học hàng đầu dấn thân vào giới giải trí và phá đảo mọi Tô Tô là một nghiên cứu sinh tiến sĩ, do trục trặc về vấn đề kinh phí làm thí nghiệm viết báo cáo nghiên cứu nên cô chấp nhận "hạ phàm" dời gót ngọc vào showbiz. Nhưng với tính cách ngây ngốc máy móc của mình, Nhan Tô Tô khiến cho con đường đi vào giới này của cô có bao chuyện dở khóc dở bị bắt tiếp rượu, Nhan Tô Tô đã bình tĩnhVẻ mặt Nhan Tô Tô rất không hiểu "Ly rượu này có thể tích trên dưới 320ml, dựa theo sự ghi chép trên hộp là 40 độ, tương đương với độ cồn nguyên chất là 131,2ml, đối với người lớn mà nói, 70ml độ cồn đã có thể dẫn đến ngộ độc;Căn cứ theo《 Luật lao động Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa 》Chương 6 Điều số 56, phạm vi quy định người lao động nhân viên quản lý lao động không tuân thủ theo điều lệ, có hành vi gây nguy hại đến sự an toàn về tính mạng cùng sức khỏe người lao động, thì có quyền từ chối."Cô kiên nhẫn giải thích với người đại diện nói "Tôi cùng công ty ký hợp đồng có liên quan tới một số điều khoản đến việc thuê và sử dụng lao động, cho nên phải được thực hiện theo khuôn khổ của pháp luật, biết pháp luật và tuân thủ luật pháp là nghĩa vụ của mọi công dân. Cho nên, tôi từ chối.”Đấy đấy, phong cách của Nhan Tô Tô là như thế đấy, vô cùng đặc biệt cũng vô cùng đáng đầu với một vai diễn phụ xuất hiện ngắn ngủi, nhưng do Nhan Tô Tô có nhan sắc đặc biệt nổi bật nên cũng thu hút được vô số fan nhan khống, người đời gọi cô một tiếng là bình hoa. Để rồi sau này khi mọi người biết thân phận siêu ngầu của cô đằng sau thì mọi người lại ấm ức. Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland"Thiết lập tính cách trong giới giải trí là chuyện thường thấy, ví dụ như nữ hán tử lại xây dựng hình tượng thanh niên văn nghệ; tra nam xây dựng hình tượng thâm tình chung tình; bạch liên hoa phải giả vờ rộng rãi...Nhưng cô rõ ràng là học bá sao lại xây dựng hình tượng bình hoa là có ý gì? Đang mưu mô cái gì đấy? Rốt cuộc mưu đồ cái gì hả???"Với khả năng học tập và nghiên cứu của mình, Nhan Tô Tô nhanh chóng phá vỡ định kiến bình hoa di động bất tài, khẳng định được khả năng diễn xuất của mình trong các tác phẩm tiếp theo. Nhưng Nhan Tô Tô chỉ thật sự bùng nổ khi cư dân mạng phát hiện ra bình hoa này thế mà vô cùng thông minh. Không phải kiểu thông minh lém lỉnh mà là dạng thần thái tri thức Tô Tô có khả năng đọc nhanh nhớ nhanh, từ kịch bản đến nguyên tác, còn nhanh chóng dùng tư duy logic của mình chỉ ra những điểm phi logic trong đó. Hại biên kịch phải sửa chữa đến sứt đầu mẻ trán. Sau đó các biên kịch từng làm việc với cô đều sinh ra bóng ma tâm duy logic suy luận thần sầu của Nhan Tô Tô cũng chính là cơn ác mộng đối với các chương trình thực tế. Tổ chương trình thực tế mà cô tham gia đã phải trả cái giá đầy nước mắt - đã thiếu kinh phí, lại dại dột trêu nhầm Tô Tô khiến cho cô "lỡ tay" phá hỏng đạo cụ, ngắt điện cả tổ cho họ khỏi phá giấc ngủ của cô. Để cuối cùng tổ chương trình không dám bày trò dọa nạt ban đêm dần gắn bó với giới giải trí, Nhan Tô Tô cũng có cái nhìn khác với nghề nghiệp này, cô ngày càng dốc lòng vì vai diễn. Cô là người luôn biết đặt cái tâm của mình vào từng công việc đang phẩm Nhan Tô Tô muốn đại diện nếu không thể là máy móc thiết bị mà cô yêu thích thì phải thật sự tốt với người dùng, còn sữa bánh quảng bá công dụng gian dối gì đó Nhan Tô Tô từ chối không thương tiếc, dù cô vẫn rất thích kiếm tiền nhưng nó làm trái với nguyên tắc của cô bước đi của Nhan Tô Tô trong giới này không thể thiếu sự hỗ trợ của người đại diện kiêm ông chủ của cô. Nhan Tô Tô là diễn viên duy nhất trong công ty Hoắc Lãng mở ra, nói không ngoa là có cô anh mới mở công ty. Hoắc Lãng là chủ công ty, du học nước ngoài về lại là thái tử bí ẩn của tập đoàn giải trí lớn. Lắm tiền thế nhưng lại bị Nhan Tô Tô oán thầm là keo kiệt mãi truyện chủ yếu nói về quá trình Nhan Tô Tô dùng IQ chinh phục mọi người, cho nên Hoắc Lãng thường xuất hiện với vai trò chỗ dựa, người chỉ đường cũng như người bảo vệ cô trong từng bước cô đi đến thành công. Vì Hoắc Lãng vô cùng phúc hắc, biết điểm yếu của Nhan Tô Tô là thí nghiệm cho nên dễ dàng lừa nhà khoa học "IQ cao EQ âm" là cô vào bẫy của mình. Mục đích ban đầu của Nhan Tô Tô là kiếm tiền, kiếm đủ tiền làm thí nghiệm sẽ lui khỏi giới, nhưng làm sao cô thỏ ấy thoát khỏi bàn tay sói xám Hoắc Lãng âm trầm phúc hắc được kia chứ. Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAvelandHơn nữa, Hoắc Lãng đã cao tay khi xây cho Tô Tô một phòng thí nghiệm, kinh phí trừ dần vào tiền lương của cô khiến cô còn phải dính với anh dài dài. Những gì Hoắc Lãng làm cho Nhan Tô Tô đều thể hiện tất cả tình cảm của anh, ban đầu từ bất lực, đến chiều chuộng rồi yêu cô gái này từ lúc nào không hay. Tình cảm của anh không quá trực tiếp, nó âm ỉ cháy nhẹ nhàng bao bọc lấy Tô Nhan Tô Tô chưa từng yêu ai nhưng cô có kiến thức vô tận, cô cũng biết rõ bản thân mình có tình cảm với Hoắc Lãng, cực kỳ trực tiếp và khoa học…"Dù em ở trong phòng làm thí nghiệm, khi nghĩ đến ông chủ sẽ không ngăn được mà cảm thấy vui vẻ, sẽ bất tri bất giác nở nụ cười, đây rõ ràng là dấu hiệu cơ thể tiết ra Endorphins đó. Khi nghĩ đến một người mà lại tiết ra Endorphins, thì em cảm thấy ít nhất từ góc độ của em…"Endorphins hoocmon hạnh phúc"“Học thần giới giải trí” là một bộ truyện có vô cùng nhiều nhân vật phụ từ diễn viên trẻ đến ảnh hậu, ảnh đế, ca sĩ, MC, mỗi người một vẻ nhưng hầu hết đều là người tốt, là người hỗ trợ Nhan Tô Tô trong công việc. Cho nên, cộng một điểm cho tác giả khi bớt tình tiết toxic cho truyện, ít ganh ghét hơn thua, ám hại lẫn cảm yêu đương của hai nhân vật chính có lẽ không phải là nòng cốt của truyện, Hoắc Lãng còn cần nhiều thời gian hơn để Nhan Tô Tô có thể yêu anh thật còn có yếu tố nam trọng sinh là thật, nhưng tác giả không thể hiện rõ ra nam chính có bàn tay vàng, đời trước của anh chỉ thỉnh thoảng xuất hiện trong các hồi ức vụn vặt của nam chính. Yếu tố này có cũng được, không có cũng chẳng cạnh đó, nội dung thật sự của truyện là cung cấp kiến thức cho người đọc - siêu nhiều kiến thức khá hay và bổ ích. Bên cạnh đó, truyện cũng nhấn mạnh phẩm chất đáng quý của Nhan Tô Tô là kiên định, cô biết cố gắng vì mục tiêu, đặt trái tim vào công việc, không mưu mô cũng không sống ác độc với tiết truyện nhẹ nhàng, có phần sủng ngọt lại đầy hài hước bởi tính cách độc đáo của Nhan Tô Tô, tuy nhiên đọc vẫn rất hack não á nha, nên lần nữa mình cảm ơn nhóm edit rất “ Trích từ truyện.*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạCre Google/Huaban
học thần giới giải trí